Vợ làm nghề gội đầu m/át s/a đi mua thịt lợn được chủ tiệm góa vợ giảm giá, chồng nghe tin sừng sổ ra chợ định x/ử luôn người đàn ông bán thịt nhưng không ngờ ra gần đến nơi thì ...




 Vợ anh Tình tên Hòa, làm nghề gội đầu thư giãn ở thị trấn nhỏ. Cô đẹp nết, dễ cười, khách quen đều khen khéo miệng.

Mấy hôm nay chồng ốm nằm nhà, Hòa ra chợ mua ít thịt nấu cháo.
Ai ngờ ông Thông – chủ quầy thịt góa vợ, vừa gặp đã cười tươi, bớt luôn cho cô mấy chục nghìn:

“Người đâu vừa đẹp vừa hiền, bán rẻ cho chị Hòa lấy may.”

Chuyện nhỏ thôi, nhưng chẳng hiểu sao đến tai anh Tình thì biến thành:

“Ông Thông đang tán vợ mày đấy, hôm nay còn bảo giảm giá riêng cho cô Hòa nữa cơ.”

Nghe đến đó, Tình sôi máu.
Anh đập mạnh chén thuốc, chửi thề một câu rồi vùng dậy:

“Để tao xem ông ta dám làm gì vợ tao!”

Anh mặc áo khoác, cầm con dao gọt hoa quả nhét túi, phóng ra chợ trong cơn ghen ngùn ngụt.
Đi được nửa đường, thì bà Hợi hàng xóm thở hổn hển chạy theo:

“Tình ơi! Quay về mau! Hòa… Hòa bị công an đưa đi rồi kìa!”

Tình khựng lại, mặt tái mét:

“Sao cơ?”

Bà Hợi thở dốc kể:

“Người ta vừa bắt cả nhóm massage trá hình trong tiệm gội đầu, nghe nói có cả khách quen bị giữ luôn… mà Hòa bị trùm khăn trùm đầu đưa lên xe công an rồi!”

Tình đứng chết trân giữa đường, dao trong túi rơi xuống đất kêu “keng”.
Anh lao về nhà, chợt thấy cái điện thoại của vợ rơi lại trên bàn, màn hình vẫn sáng tin nhắn chưa đọc:

“Anh Thông đây. Em nhớ lấy thịt cho đứa bé ăn, anh để rẻ vì nó bị thiếu máu. Đừng nói với ai, anh chỉ muốn giúp.”

Tình run rẩy ngồi sụp xuống, nước mắt trào ra.
Anh nhớ lại đêm qua, vợ lén giấu mấy tờ hóa đơn thuốc, chỉ nói:

“Con mình yếu lắm, anh đừng lo…”

Ngoài ngõ, tiếng xe công an hú dài, hòa trong tiếng người xì xào, mùi thịt heo từ chợ vẫn phảng phất trong gió — ngai ngái, tanh nồng, mà cũng… đắng ngắt.