Xó/t x/a quá con ơi, chiều qua con còn bảo sang nhà bạn chơi 1 lúc rồi về, vậy mà đã 1 ngày nay mẹ chẳng tìm thấy con, đến khi bố tìm thấy chiếc bao tải nằm ở rìa bờ ao thì phát hiện ra...
Chiều qua, con còn ríu rít ôm lấy mẹ, nói:
— “Mẹ ơi, con sang nhà bạn chơi một lúc rồi về ăn cơm nhé!”Mẹ dặn đi dặn lại: “Nhớ về sớm nghe chưa con.” Thế mà đến khi trời sẩm tối, bóng dáng con chẳng thấy đâu. Cả đêm mẹ thấp thỏm, chạy khắp xóm gọi, tim như có ai bóp nghẹt.
Một ngày trôi qua dài như thế kỷ. Mẹ hoảng loạn, chân tay rụng rời, trong lòng chỉ còn một nỗi sợ hãi tột cùng.
Đến chiều nay, bố hớt hải chạy về, mặt cắt không còn giọt máu. Bố bảo vừa đi qua rìa bờ ao thì thấy một chiếc bao tải cũ nằm lăn lóc, ruồi nhặng bu kín. Linh tính dữ dội trỗi dậy, bố run rẩy tiến lại gần, vừa mở ra thì… ngã quỵ.
Bên trong, mẹ ơi, không còn là đứa con hồn nhiên chạy lon ton quanh sân nhà nữa. Chỉ còn lại một cảnh tượng tang thương, khiến cả làng xôn xao bàng hoàng. Người thì gào khóc, người thì ôm mặt run rẩy, không ai tin nổi đó lại là sự thật.
Mẹ chết lặng, nước mắt cạn khô, chỉ biết gào lên trong tuyệt vọng:
— “Trời ơi, con ơi, sao nỡ đối xử với con như vậy…”
Cả đời mẹ chưa từng nghĩ, một ngày lại phải tìm thấy con trong tình cảnh đau đớn đến thế.