Người đàn ông vào trong rừng lấy củi thì bất ngờ đ/ột t/ử ở khe suối, dân làng mang về nhà làm đám t/ang thì ng;ã ng;ửa khi trên người bắt đầu xuất hiện những vết lạ, đến lúc k/hâm li-ệm thì tất cả ch/ết lặng.
Anh Dũng, 42 tuổi, là người hiền lành sống bằng nghề đốn củi ở làng Tân Lập – một vùng quê yên bình giáp rừng. Anh khỏe mạnh, không vợ con, sống cùng mẹ già. Ngày nào cũng vậy, anh gùi rìu, áo vải bạc màu, lặng lẽ đi sớm về trưa.
Hôm đó là một buổi sáng đầu mùa mưa, trời âm u, mây đùn đục như báo hiệu điều gì không lành. Dũng vào rừng như thường lệ. Nhưng tới chiều, không thấy anh về. Mẹ anh lo lắng nhờ hàng xóm vào tìm, ai ngờ đến khe suối đá sâu, người ta thấy anh nằm úp mặt dưới nước, người đã lạnh ngắt.
Không ai rõ chuyện gì đã xảy ra. Không có dấu vết đánh nhau, không trầy xước, không máu me. Cả làng lặng người, đưa thi thể anh về.
Đám tang kỳ lạ
Tang lễ được tổ chức nhanh gọn trong làng. Nhưng chỉ vài tiếng sau khi thi thể anh Dũng được đặt lên bàn lạnh, một chuyện kỳ lạ xảy ra: Trên ngực anh xuất hiện những vết lằn đỏ ngoằn ngoèo, giống như dấu của rễ cây ăn sâu dưới da.
Ban đầu, mọi người nghĩ là phản ứng của cơ thể khi ngâm nước quá lâu. Nhưng chỉ 2 tiếng sau, vết đỏ lan ra khắp bụng, lên cả cổ và hai tay, tạo thành những đường uốn lượn đầy ám ảnh.
Một người bác họ định tiến hành khâm liệm nhưng khi cởi áo ra thì cả nhà chết lặng.
Sự thật phơi bày
Trên lưng anh Dũng có một dãy số được khắc mờ như bằng axit hoặc thuốc hóa học, kéo dài từ bả vai xuống tận thắt lưng:
“NX-307 – 4.62g”
Không ai hiểu đó là gì.
Một người trong làng từng làm kiểm lâm, vừa nhìn thấy đã biến sắc. Ông ta gọi điện cho một người bạn cũ từng làm trong khu nghiên cứu sinh học ở tỉnh, rồi thì thầm:
“Không thể nào… khu NX-307 bị niêm phong rồi mà. Sao lại…”
Ngay đêm đó, cả vùng bị yêu cầu phong tỏa, chính quyền xã cho người giữ kín thông tin. Nhưng tin đồn vẫn lan nhanh: Khu rừng nơi anh Dũng chết từng là nơi thử nghiệm chất độc sinh học thời chiến, được rào kín từ mấy chục năm trước. Mấy năm gần đây, vì ngân sách cắt giảm nên công tác kiểm soát lỏng lẻo. Có thể anh Dũng đã vô tình đi lạc vào khu vực chưa được tẩy độc hoàn toàn.
Tang lễ buộc phải hoãn lại, thi thể được đưa đi xét nghiệm gấp.
Hai ngày sau, có kết quả.
Anh Dũng không chết do đuối nước – mà chết do nhiễm độc cực mạnh qua đường hô hấp, loại chất độc cực kỳ hiếm có thể gây tê liệt thần kinh chỉ trong vài phút – thứ đã bị cấm hoàn toàn hơn 30 năm trước.
Tờ kết quả cũng hé lộ một điều khác khiến gia đình anh Dũng gục ngã:
“Chất độc tìm thấy trên thi thể là loại dùng trong nghiên cứu sinh học quân sự – liều lượng tồn dư trong phổi gấp 4.62g, đúng như dãy số khắc trên lưng.”
“Dòng ký hiệu NX-307 chính là mã kho lưu trữ vũ khí cấm bị rò rỉ hồ sơ cách đây 10 năm – từng được báo cáo… đã hủy bỏ.”
Gia đình không được phép tổ chức đám tang bình thường. Thi thể được giữ lại phục vụ điều tra. Khu rừng bị phong tỏa vĩnh viễn. Những người từng sống gần đó được đưa đi kiểm tra y tế khẩn cấp.
Cả làng chìm trong lo lắng.
Còn mẹ anh Dũng – bà cụ gần 80 tuổi – chỉ ngồi im lặng suốt đêm, tay nắm chặt cái rìu gỗ con trai để lại. Bà không nói một lời, chỉ lẩm bẩm:
“Nó chỉ đi lấy củi thôi mà…”