Đứng ngoài cửa, ch.ết lặng nghe thấy lời thú nhận của chồng ngay đêm tân hôn
Qua bao sóng gió mới đến được với nhau ấy vậy mà, tình yêu tôi dành cho anh vẫn chưa đủ lớn để khiến anh không khỏi cám dỗ.
Câu hát "ngoài vòng tay em là bão tố" cứ văng vẳng trong đầu khiến tôi thổn thức cả đêm không ngủ được. Ngày mai tôi chính thức lên xe hoa với người đàn ông tôi đã dành cả tuổi trẻ để yêu. Chúng tôi yêu nhau từ những tháng ngày sinh viên nghèo đói.
Học khác trường nhưng chung xóm trọ, tình cảm cứ lớn dần với những tâm sự, chia sẻ đời thường. Sau khi ra trường tình yêu chúng tôi lại lớn thêm một bậc. Ngày anh định đưa tôi về ra mắt gia đình cũng là ngày anh nhận quyết định ra nước ngoài học 3 năm. Vừa vui lại vừa buồn. Tôi khuyên anh nên đi để tương lai 2 đứa sáng lạn hơn. Anh sợ mất tôi nên hai đứa đã đính hôn với nhau.
Quãng thời gian hai năm ấy có lẽ là thời điểm tôi cảm thấy tệ nhất cuộc đời mình. Xa anh, mọi thứ tẻ nhạt. Tôi nhớ anh da diết nhưng không dám thể hiện vì sợ anh không tập trung học hành. Thậm chí có những lần cả tuần hai đứa mới nhắn cho nhau được một dòng tin tôi cũng không dám thắc mắc.
Yêu xa, rồi cãi vã, không cùng múi giờ, đã có lúc tưởng chừng tình yêu của chúng tôi không thể vượt qua được. Khoảng thời gian đó, ai cũng nói anh đã có người khác. Nhưng tôi một mực tin anh. Chờ anh. Rồi đến ngày, tôi cũng nhận được những gì mình mong muốn. Ngày mai, anh chính là chú rể đẹp trai nhất cuộc đời tôi.
Đám cưới diễn ra suôn sẻ với vô vàn lời chúc của họ hàng đôi bên và bạn bè.
Đêm tân hôn, sau khi sắp xếp lại đồ đạc để ngày mai hai vợ chồng đi tuần trăng mật. Tôi trả lời tin nhắn của đám bạn trêu chọc. Xong xuôi, tôi diện một chiếc váy ngủ quyến rũ nhất tôi có vào phòng. Tâm trạng bao nhiêu ngày xa cách khiến tôi vô cùng hồi hộp. Nhưng vừa đi đến cửa phòng ngủ, tôi nghe thấy anh nói chuyện điện thoại với một người phụ nữ. Nhìn hé thấy khuôn mặt anh vô cùng bế tắc.
Tôi chết lặng với những gì mình nghe thấy "em và con hãy quên anh đi, anh yêu cô ấy. Cô ấy đã hi sinh cho anh quá nhiều". Tôi cứ nghĩ mình đang nghe nhầm. Hạnh phúc vốn dĩ trong tầm tay tôi ấy vậy mà. Tôi lao vào tra hỏi anh cho ra nhẽ.
Sau một hồi anh cũng thú nhận. Quãng thời gian xa tôi anh đã phải lòng một cô gái và họ đã đi quá giới hạn. Nhưng anh không hề biết cô gái đó có con với mình bởi cô ta về nước trước anh. Cách ngày cưới 3 ngày, cô ta điện muốn gặp và nói sự thật. Anh nói đó chỉ là phút chốc và tôi mới là người anh yêu.
Đã 1 tuần trôi qua, đêm tân hôn của tôi vẫn chưa được trọn vẹn, không khí ảm đạm bao trùm. Tôi đau khổ, hoang mang lắm. Tôi thực sự không biết phải làm sao nữa. Hãy cho tôi một lời khuyên.