Bố vét hết tiền tiết kiệm dưỡng già để cứu chị dâu vỡ nợ, đến ngày ông nằm viện tưởng rằng chị sẽ chịu trách nhiệm chăm sóc ai ngờ chị đến cạnh thản nhiên tuyên bố "tiền con tiêu hết rồi"...

 




Bố vét hết số tiền tiết kiệm dưỡng già cả đời mới dành dụm được để cứu chị dâu khỏi cảnh vỡ nợ. Tưởng đâu chị sẽ mang ơn, sẽ chăm sóc bố lúc ông nằm viện. Nhưng không ngờ, đến ngày ông nằm liệt giường, chị dâu chỉ lạnh lùng bước lại gần giường bệnh, khoanh tay thản nhiên nói:

– “Tiền con tiêu hết rồi, giờ con không gánh thêm được gì nữa đâu.”

Cả nhà chết sững. Mẹ thì khóc nấc, anh trai tím mặt, còn tôi run rẩy không tin vào tai mình. Bố im lặng, đôi mắt sâu thẳm, rồi bất ngờ ông giơ tay yếu ớt chỉ thẳng về phía góc cửa sổ.

Tất cả tò mò quay lại, vừa nhìn liền tá hoả. Ở đó, một chiếc hộp sắt cũ kỹ đã mở hé. Bên trong xếp ngay ngắn những tập sổ đỏ và một chồng giấy vay nợ có chữ ký, con dấu đỏ chót.

Hoá ra… bố đã âm thầm chuẩn bị tất cả. Ông không chỉ đưa tiền, mà còn đứng tên bảo lãnh cho khoản nợ khổng lồ của chị dâu. Nếu chị không trả, cả căn nhà, mảnh đất tổ tiên cũng sẽ bị siết mất.

Cả nhà nháo nhác quỳ xuống cầu xin chị dâu nghĩ lại. Nhưng chị vẫn lạnh lùng, thốt ra một câu như sét đánh:

– “Tôi đã sang tên cho người khác rồi. Giờ có khóc lóc cũng muộn rồi.”

Bố nghe xong run bắn, máu trào ra khoé miệng, nhưng trong đôi mắt ông ánh lên nỗi uất hận khôn cùng. Và rồi, ông gắng gượng thều thào bật mí:

– “Tất cả… không phải tình cờ… mà là… một cái bẫy…”

Câu nói ngắt quãng khiến cả nhà chết lặng. Thì ra, sau lưng chị dâu còn có một kẻ chủ mưu đứng sau giật dây – và đó lại chính là người không ai ngờ tới…