Bạn gái ngoan hiền rủ vào nhà nghỉ, tôi như mở cờ trong bụng nhưng 10 phút sau tá hỏa thấy em...
Tôi cởi áo chui vào trong chăn cùng em. Nhưng chưa được 10 phút, tôi tá hỏa thấy em run lập cập, khuôn mặt tái mét...
Tôi và em yêu nhau được 1 năm. Chúng tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn bởi em còn sợ. Tôi thấy em xinh đẹp, ngoan ngoãn, hiền lành, lại biết nghe lời, cũng rất biết quan tâm tôi thế nên cố gắng kìm nén bản thân cho dù nhiều lúc rất bực bội.
Lần đó hai đứa quyết định đi chơi xa với nhau 2 ngày ở đảo. Tôi mừng lắm vì có cơ hội gần em nhiều hơn và biết đâu đó cả chuyện kia nữa. Nhưng không, cô ấy nhất quyết đòi thuê hai phòng nghỉ. Tôi đành miễn cưỡng đồng ý. Nhà nghỉ chúng tôi cách khá xa trung tâm.
Khi hai đứa đang vui vẻ dạo phố, la cà quán xá thì bất ngờ thấy em bối rối, kéo tay tôi rồi lí nhí nói "vào một nhà nghỉ gần đây được không anh, em mệt". Tôi như mở cờ trong bụng. Trước giờ em chưa bao giờ chủ động lôi kéo tôi những chuyện thế này. Không quá khó để tìm được 1 nhà nghỉ gần đó. Vừa vào phòng, em vội lao lên giường đắp chăn kín mít.
Nghĩ em lần đầu còn xấu hổ, tôi cũng từ tốn cởi chiếc áo sơ mi bên ngoài rồi chui trong chăn với em.
Tôi quàng tay ôm em và bắt đầu tiến hành màn dạo đầu mà tôi mong chờ bấy lâu. Được 10 phút, thấy em run cầm cập, mồ hôi nhễ nhại, hai tay không ôm tôi mà ôm bụng cô ấy, tôi lật chăn ra, thấy khuôn mặt em tái mét. Tôi hốt hoảng:
- Em có làm sao không vậy? Anh đưa em đi viện nhé
- Em không sao? Thực ra em đến ngày, lúc nãy em đau bụng quá không chịu được. Nhưng đi về chỗ chúng mình thuê ở thì lâu. Cho em nằm nghỉ một tý thôi.
Nhìn em mồ hôi nhễ nhại mà thương. Tôi nói tiếp "Hay anh đưa em đi viện, nhìn mặt em nhợt nhạt thế này, lo quá".
"Em không sao đâu, anh lấy giúp em vỉ thuốc trong túi xách, một chút là khỏi í mà. Em nói thật đấy".
Lấy thuốc đưa cho em xong, tôi ôm em nằm ngủ ngon lành mà không mảy may một chút ý nghĩ nào đến chuyện kia nữa.
Đám cưới chúng tôi sẽ diễn ra vào đầu năm tới. Nhưng mỗi lần nghĩ lại kỷ niệm được bạn gái rủ vào nhà nghỉ gấp gáp với sự cố như vậy mà tôi vẫn toát mồ hôi hột. Chắc chắn đây sẽ là một kỉ niệm không thể nào quên của chúng tôi mãi về sau.