Gửi tiền nhờ mẹ chồng ở dưới quê chăm cháu nhưng bà luôn miệng nói không đủ, tôi tá hoả khi phát hiện ra sự thật ngày trở về

 

Gửi tiền nhờ mẹ chồng ở dưới quê chăm cháu nhưng bà luôn miệng nói không đủ, tôi tá hoả khi phát hiện ra sự thật ngày trở về.

Tôi thật không thể chấp nhận được việc mẹ chồng đối xử với gia đình nhỏ của tôi như thế.

Sau khi tôi và chồng kết hôn, chúng tôi không có con ngay lập tức vì điều kiện kinh tế gia đình không được khá giả. Bố mẹ chồng đều là nông dân bình thường, thu nhập thấp. Anh chồng thì “ham ăn lười làm”, luôn gây chuyện nên bố mẹ chồng của tôi phải chật vật vì anh rất nhiều.

May mắn thay một thời gian sau đám cưới vợ chồng tôi nửa năm, có một người con gái trong khu phố, là con một trong gia đình đã gặp anh chồng tôi và đem lòng ái mộ. Nhưng bố mẹ cô gái này có một điều kiện là muốn anh chồng tôi về ở rễ gia đình họ. Tình huống này gây ra một số xáo trộn và căng thẳng trong gia đình, đặc biệt là với bố mẹ chồng tôi. Nhưng vì nghĩ cho tương lai của người con lớn, với hy vọng anh chồng tôi sẽ tu chí làm ăn khi đã “thành gia lập thất”, nên bố mẹ chồng tôi cũng thoả hiệp.

Sau đó, tôi và chồng cũng quyết định chuyển đến một thành phố khác để tìm kiếm công việc tốt hơn, và cải thiện cuộc sống của mình. Tuy nhiên, lần dịch chuyển này cũng đã dẫn đến một số thách thức mới. Tôi bất ngờ mang thai ngoài kế hoạch, vợ chồng tôi rất hoang mang vì thời điểm này cuộc sống cả hai còn chưa cải thiện.

Tuy nhiên, chúng tôi đã quyết định cố gắng sinh con ra chứ không thể nào bỏ con được, và tôi đã sinh được một bé trai kháu khỉnh sau hơn 9 tháng mang bầu. Lúc đó, chúng tôi rất hạnh phúc và cảm thấy may mắn với sự ra đời bất ngờ của “thiên thần nhí” này. Một khoảng thời gian sau khi em bé đã lớn hơn, chúng tôi đưa bé về thăm bố mẹ chồng, họ rất vui mừng và đề nghị được chăm sóc cháu nội để vợ chồng tôi toàn tâm toàn sức làm ăn. Tuy nhiên, thời điểm đó tôi không muốn để con lại cho ông bà nội mà muốn tự mình chăm sóc.

Nhưng rồi, trong quá trình nuôi con thì vợ chồng tôi đã gặp phải rất nhiều khó khăn, đặc biệt là về tài chính. Chồng tôi phải cày cuốc một mình vất vả để đáp ứng các nhu cầu của gia đình 3 người, còn tôi thì chỉ ở nhà chăm con nên không có bất kỳ khoản thu nhập nào. Vậy nên tôi đã bàn bạc với anh về việc bản thân muốn đỡ đần kinh tế, và sẽ tìm một công việc để đi làm.

Khi đó, chúng tôi đang sống trong một phòng trọ nhỏ trên phố, và nếu chúng tôi muốn thuê phòng trọ khác để mẹ chồng lên ở, chăm sóc con hộ thì chi phí thuê nhà sẽ tốn kém nhiều hơn nữa, thời điểm này vợ chồng tôi không đủ khả năng để tự chi trả. Trong khi đó thì ở quê, mọi chi phí đều không đáng kể. Sau nhiều lần suy nghĩ, chúng tôi quyết định gửi con về quê. Dù không muốn nhưng cả hai vợ chồng không còn lựa chọn nào khác, chỉ khi nào làm ăn khấm khá hơn, chúng tôi mới có thể đoàn tụ với con.